Nhà sư Thích Minh Tuệ, người đi bộ 6 năm khắp mọi miền đất nước với đôi chân trần.
Cuộc bộ hành vạn dặm đơn độc không nhằm gây tên tuổi, không để cầu lợi.. mà chỉ nguyện mình là 1 người tu tập theo hạnh đầu đà của đức Phật cách đây hơn 2600 năm - Tu sỹ Thích Minh Tuệ.
Khi mà Việt Nam như cái chảo lửa. Mọi người ngại ra đường dưới cái nóng hơn 40o thì đâu đó vẫn có 1 hình bóng đầu trần bước đi thoăn thoắt trên con đường quốc lộ từ Bắc vô Nam. Khi mà bạn đang êm ấm trong phòng thì ngoài kia trong hốc đá, gốc cây, và ngay cả trong nghĩa địa.. có người đang lặng lẽ ngồi thiền trong bóng tối.
thấp thoáng hình ảnh của 1 thánh nhân. Ông không ngại nắng mưa, sẵn sàng buông bỏ mọi thứ.. lợi danh, buồn khỗ và kể cả mạng sống của mình.
Bài thơ sưu tầm trên facebook
Dấu chân người đi qua
Chân lý người để lại
Người đi người đi mãi
Đường thiên lý độc hành
Đi từ Bắc vào Nam
Rồi từ Nam ra Bắc
Ôi đường xa vạn dặm
Đã in dấu chân người
Đã sáu năm qua rồi
Người lặng yên tu tập
Bước chân không mỏi mệt
Trong lòng người vô ưu
Người đi qua rừng sâu
Người vượt qua đồi núi
Người ngồi yên bên suối
Ngắm nhìn con nước trôi
Người lặng lẽ bên đời
Những bước chân thầm lặng
Chẳng cần ai công nhận
Chẳng cần ai quan tâm
Cứ thế những dấu chân
Đi về nơi an trú
Mặc đất trời giông bão
Mặc nắng đổ mưa dầm
Người cứ thế an nhiên
Đi kiếm tìm chân lý
Dấu chân người để lại
Đẹp như những đóa hoa
Con đường người đi qua
Nở đầy lời chân ái
Dấu chân người để lại
Cho ta chợt nhận ra
Giữa thế giới ta bà
Có đi rồi sẽ đến
Tác giả: Hoạ Sỹ Lê Triều Hồng Lĩnh