Kiểm soát màu sắc là 1 nghệ thuật. Một tác phẩm đẹp không tỉ lệ thuận với số màu thêm vào. Có nghĩa là không phải cứ cho thật nhiều màu vào là tác phẩm sẽ đẹp và rực rỡ được. (rực rỡ thì có đấy, nhưng đẹp thì còn lâu)
Màu sắc là vô hạn, nhưng nếu sử dụng 1 cách tham lam sẽ gây lộn xộn và rối mắt và thậm chí hậu quả của việc dùng màu bừa bãi sẽ vô hiệu hoá các mảng màu thêm vô sau này
Tác phẩm như một tổ chức xã hội, phải có cái trước cái sau, có cái nằm trên và có cái làm nền. Nếu tác phẩm là 1 thể thống nhất thì cần có những mảng màu nào đó đóng vai trò làm nền nêu bật một màu khác lên. Vậy cho nên một trong những tiêu chí của 1 tác phẩm nghệ thuật là phải
"có chính, có phụ"
Màu chủ đạo (Dominant color)
Còn gọi là màu nền, là màu chiếm diện thích nhiều nhất trong tranh, đây là gam màu của tranh
Đặc điểm: Tương phản với màu nhấn
Vai trò: làm nổi bậc điểm nhấn
Màu phụ (Sub-dominant colors)
Đặc điểm: Trung gian giữa màu nền và màu nhấn (màu tương đồng hay tương tự với nền.)
Vai trò: Liên kết giữa màu nền và màu nhấn
Màu nhấn (Accent)
là màu chiếm diện tích ít nhất nhưng nỗi bậc nhất,
Đặc điểm: Tách biệt với nền, có màu tương phản với màu chủ đạo
Vai trò: Nhấn mạnh, nỗi bậc những j cần thể hiện trong tranh
https://sites.google.com/site/nqdart/art/color/dhiem-nhan-va-tuong-phan