Rất nhiều thứ nó đến với cuộc sống của bạn như 1 cái duyên mà bạn không thể nào tránh được.

Bạn không muốn nó xảy ra, bạn luôn muốn từ chối nó mỗi khi có thể, nhưng khi mọi chuyện đã qua thì mới nhận ra rằng nó rất đáng để trải nghiệm, đó là phần mở đầu của chuyến đi 4 ngày 3 đêm này..

Những tuần trước đó tôi đã nghe trưởng khoa nhắc đến một chuyến công tác miền tây nhưng chỉ là những lời kêu gọi vì bản thân ông không muốn ép buộc ai trong những công việc có tính lựa chọn. Tuy nhiên khi không nhận được hưởng ứng nào thì lời mời mọc chuyển sang lời kêu gọi hỗ trợ và tôi đã đồng ý dù biết rằng sau đó phải sắp xếp dạy bù do chuyến đi cấn vào 2 buổi dạy. Sự đồng ý đến từ suy nghĩ gánh vác bớt áp lực công việc cho người quản lý của mình mà thôi, vì tôi vốn là người chỉ thích ngồi 1 chỗ ôm máy tính, chìm đắm trong thế giới số của riêng mình.

Nhiệm vụ của chuyến công tác là gì tôi vẫn chưa biết cụ thể, có email về chuyến đi nhưng tôi chưa đụng tới vì đang bận tâm với những việc gấp gáp khác và đặc biệt là tôi cũng không hào hứng lắm với chuyến đi.. nghe nói là thanh tra nhưng k biết mình sẽ thanh tra cái gì, thôi kệ cứ tới đó hẵn hay.. cứ như những lần trc, cố gắng hết sức thì sẽ qua thôi.

Vợ là người lo cho chuyến đi từ những ngày trước. Cần phải chuẩn bị những j cho chuyến đi, chắc chắn là phải mua thêm vali vì Balo đi dạy của tôi quá nhỏ cho chuyến công tác dài ngày, và cần phải đăng ký 4G cho điện thoại để có thể liên lạc ở các khu vực vùng sâu, vùng xa,... chứ k hy vọng ở đâu cũng có WiFi như ở SG được 

Chuyến đi bắt đầu từ buổi họp phổ biến công việc đầu tiên đầu tiên vào ngày 20/6/2024. Tình hình đã rõ hơn 1 chút - đây là 1 chuyến coi thi và nhiệm vụ mình hơi "giống giống" với các kỳ thi kiểm tra năng lực gần đây ở Thành Thái, nhưng vẫn chưa biết mình là thanh tra gì ngoài công việc là nhìn ngó mọi thứ diễn ra đúng với quy định mà thôi.. lời dặn đáng chú ý trong cuộc họp là mình là người đi hỗ trợ cho kỳ thi đảm bảo diễn ra thành công, chứ không phải là người đi tìm lỗi. Nghĩa là nhắc nhở là chính chứ k phải hở tí là lập biên bản... nhưng buổi tập hợp khởi hành sẽ từ 5h sáng vì có 1 cuộc họp ở Cần Thơ lúc 10:30 và mình đc gởi xe qua đêm ở trường. 

Ngày 25/6/2024 - Saigon buổi sớm, bầu trời vẫn còn tối đen, đường phố vẫn còn đang say ngủ.. phóng xe trên cọn đường vắng cho tôi cảm giác là lạ.. vì đây là lần đầu tiên đến co sở NVT vào lúc này. Tôi giảng dạy ở 1 cơ sở khác, nên cơ sở chính này vẫn ít nhiều còn xa lạ và chỉ ghé vào khi cần hoàn thành các thủ tục giấy tờ, họp hành với hiệu trưởng hay làm các công tác tuyển sinh.. nên cảm giác nơi này như là trường của người ta.. còn nơi mình làm việc là cơ sở Cao Thắng.. Thánh đường của Khoa TK-NT, một toà nhà nhỏ đầy màu sắc và lúc nào cũng nhộn nhịp sinh viên. Ngay ở Cao Thắng tôi còn chưa hoà nhập được với môi trường thầy cô khoa TKNT thì chắc chắn ở đây như 1 cái trạm xa lạ mà thôi. 

Tôi hoà mình vào đoàn 1 cách dè dặt và khép kín.. tôi k thuộc dạng người xã giao, không quen với việc đụng ai cũng chào hỏi không có được phong cách xã dễ hoà nhập, dễ bắt chuyện làm quen, tôi chỉ lùi xa và chỉ hoạt động mỗi khi có lệnh. tôi bước vào trường này dưới sự giới thiệu của 1 người thầy mà tôi nể trọng, đặt biệt là về kiến thức chuyên sâu, nên ít nhiều tôi cũng có cảm giác tự ti đè nặng.. cần nhiều thời gian để quen với trạng thái làm việc với thầy cô mà đã từng dạy mình như là một đồng nghiệp. Tôi kéo vali mình vào một góc xa khi cả đoàn đang tranh thủ ăn sáng. Mỗi người đc 1 ổ bánh mình chất lượng.. Mọi người ở đây có vẻ quen biết từ lâu rồi nên họ rất tự nhiên, vui vẻ.. người tôi quen trong buổi sáng này là thầy Phát, và Tiến là người sẽ là tổ trưởng của tôi trong chuyến đi này.

Tôi rời trường lúc khoảng 6:30 trên một chiếc xe 29 chỗ... đúng như vợ tôi đã dự đoán, tôi có cảm giác chóng mặt, say xe vì đã lâu k đi đâu... Tôi chập chờn trong cảm giác khó chịu và chợt nghĩ.. khoa học công nghệ phát triển, có hàng triệu phát minh đc tạo ra để cải thiện cuộc sống..   người ta đã lên sao hoả mà lại bắt người ta phải thích nghi với chuyện say xe, nghĩa là sao?

Mở mắt là đã thấy mình đang ở Q. Ninh Kiều.. và xe dừng lại ở Sở GDDT Cần Thơ lúc khoảng 9:00. Cả đoàn xuống xe với đồng phục là áo vest xanh của ĐH Hoa Sen.. Tình hình là còn khá sớm nên đoàn tạm vào phòng họp ngồi trước, một nhóm thầy cô ra quan caphe.. thầy L nhắn tin trên group kêu mọi người tậo trung về họp.. để lấy danh sách những điểm thi nào đã liên lạc với mình rồi. Nhưng khi họp bàn thì chỉ cần lãnh đạo ở lạhi mà thôi.. thế nào những tiếng Ồ vang lên và cuộc giải tán xảy ra nhanh chóng sau đó. 

Khi đoàn được tự do ở bên ngoài, tôi chợt thấy mình lạc lõng giữa tiếng kêu í ớ của những người quen nhau như đã thân thiết tự bao giờ.. họ kêu nhau chụp hình, họ rủ nhau vào quán căn tin gần đó..  tôi thì chẵng quen ai, không ai nói chuyện.. kể cả với các thầy cô mới nói chuyện khi sáng thì giờ họ bận luyên thuyên với những người thân quen hơn. Tổ trưởng của tôi thì đi đâu mất. Tôi biết mình có thể trà trộn vào các bạn đó để hầu mong có 1 chỗ ngồi ké, không ai đuổi tôi đâu.. nhưng tôi không chịu đựng đc cảm giác e ngại mất tự nhiên.. tôi không thể "tự nhiên như người hà nội" đc. Thôi thì kiếm cái ghế đá nào khuất khuất trong công viên đối diện ngồi đỡ vậy dù trong kia có hàng chục cặp mắt đang nhìn ra.

Điểm khác với các công ty, hay trường học trc đây tôi từng làm, chuyến công tác này của trường HSU có đội ngủ nhân viên văn phòng tham gia hỗ trợ, đặc biệt là các thầy cô phòng nhân sự.. họ lo cho giáo viên book khách sạn, ăn uống của đoàn và cùng xe đưa đến tận nơi.

Cả đoàn đi ăn trưa tại Cần Thơ vào sẽ tập trung lại sở lúc 14:00 để khởi hành về các điểm bằng xe của sở. Điểm ăn trưa là 1 căn nhà phố bình thường, chiều ngang 4 m. Đoàn người bước vào cửa, vách tường bằng cây âm u, nhiều bụi bám đầy vẻ ma mị, đoàn cứ thế bước vào phòng bên trong ..rồi chui ra từ cửa sau thì là một không gian sân vườn mêng mông, với hàng cây bao quanh một hồ nước tuyệt đẹp. Một căn nhà vườn làm điểm nhấn nhìn ra mặt hồ. Tất nhiên là dàn thầy cô chỉ việc ăn mà thôi, mọi thứ nhân sự đi theo sẽ lo hết.

Điểm thi của tôi là điểm số 8 ở trường THCS Trường Xuân, một thị xã ở vùng xa, các Cần Thơ 60 km, là huyện cuối giáp ranh với Kiên Giang, nên trường cấp riêng 1 chiếc xe nhỏ để đưa 2 nhóm đi điểm xa.. xa nhưng k phải là xa nhất, nghe nói có điểm phải đi bằng vỏ lãi. Chúng tôi đi bằng xe trường với sự điều động của 1 anh bên phòng nhân sự theo chỉ dẫn của google. Theo google thì chỗ nghỉ của chúng tôi cách điểm thi là 200m, nhưng khi xem lại thì cách xa đến 5km do có sự nhầm lẫm về tên trường.

Tổ trưởng liên lạc với người của trường thì ngừoi này báo mệt và yêu cầu chiều nay hẵn khoan kiểm tra. Thôi thì cũng đc vì dù gì thì mai mới là ngày làm việc chính thức theo chương trình. Lúc này tôi mới thực sự say xe khi liên tục chạy trên những con đường nhỏ dằn xóc, tôi cố nhắm mắt đố phó với cơ thể mình mặt cho xe đang vòng qua vòng lại tìm đường dưới dự dẫn dắt của google. Cảm giác khó chịu lên cao thì xe dừng lại ở Thới Lai cho một nhóm xuống trước, nhóm này 3 người do là trường lớn.. khi nhận phòng mới phát hiện phòng của 2 giáo viên nam chỉ có 1 giường.. đây là điều bất tiện trong những chuyến công tác. Tôi hơi lo cho mình phải chịu cảnh ngủ chung với người lạ trong đk tương tự nhưng cảm giác say xe, muốn ói.. giờ đã lấn át mọi thứ. Đã bỏ xuống 1 nhóm, có hàng ghế trống là tôi ngả người ngay xuống ghế.. một trong những phương cách chống say tàu xe là ngả hẵn người nằm ngay trên mặt nền.. trong mơ mơ màng màng mọi người trên xe phát hiện ra tôi ngáy (tôi chỉ ngáy khi mệt) thế là ưu tiên giải pháp 2 phòng riêng. Oh.. được vậy thì hay quá, ít nhất cũng có được khoảng khắc riêng tư, nghỉ ngơi thoải mái sau giờ làm việc.

Xe chạy ngang qua trường khi tôi chẵng mảy may quan tâm vì đang bận nằm... chịu trận. "Khách sạn" Kim Cương thực sự chỉ là 1 quán ăn ven đường có phòng cho khách trọ qua đêm. Bạn hãy tưởng tượng 1 khu phòng tối tăm, ẩm thấp, không có chốt cửa, không TV, không tủ để đồ, không nước nóng, chỉ có 1 bóng đèn duy nhất xài chung cho phòng ngủ và WC.. là bạn hiểu thế nào rồi. Nhưng bù lại nó có WiFi và WC riêng và nhưng vậy vẫn tốt hơn là phải ngủ giường chung rồi.

18:00 đi ăn tối như đã hẹn trước thì người bên trường chạy đến: thầy Bình, giáo viên dạy môn toán của trường và sau đó là thầy Lành, phó điểm thi, người duy nhất được giữ lại trường để lo phần cơ sở vật chất. Các thầy cô khác (trưởng điểm thi, thư ký, cán bộ coi thi,..) là chuyển từ trường khác đến. Các thầy cho biết đã đã lo chỗ ngủ cho nhóm từ trước nhưng không liên lạc được với đoàn.

Các thầy trường TX giành trả tiền ăn tối, và rủ đi uống nước và đến tăng 3 là chầu nhậu thịt dê cho đến tận khuya.. và đây là lúc tôi tranh thủ lấy thông tin về trường về kỳ thi sẽ diễn ra từ ngày mai. Tôi cảm thấy khó từ chối chầu nhậu nên chỉ xin uống 1 lon để cầm chừng dù thầy Lành kêu tôi cứ việc uống và đừng bận tâm về chuyện dậy trễ vì sáng mai thầy sẽ gõ cửa kêu chúng tôi dậy. Về phòng kiểm tra điện thoại thì thấy lời chúc ngủ ngon từ thầy Bình.

Hẹn nhau là 5:30 sáng. Tôi đặt đồng hồ reo và ra bước ra đã thấy thầy B chờ từ lúc nào.. lúc này trời đã tờ mờ sáng.. uống caphe và ăn Phở

Trường cách nhà nghỉ khoảng 5 km nên chúng tôi đã hỏi mướn xe chạy, nhưng các thầy trực tiếp chở chúng tôi đến trường trên xe máy. Đường đến trường là con đường chạy dọc theo một con kênh lớn mang đậm hình ảnh sông nước miền tây. Một bên là nhà ở với hàng rào cây xanh còn bên kia là hàng bạch đàn trên bờ 1 con kênh lớn. Không khí trong lành của một buổi sớm miền quê trên con đường đầy cây xanh, hoa nở.. đem lại cho tôi cảm giác về lại những ngày xa xưa mỗi hè về được Ba Má cho về quê chăn trâu, bắt dế.. khiến tôi xúc động. Thấp thoáng từ đằng xa ngôi trường xuất hiện, một toàn nhà to lớn nổi bậc so với những nhà dân xung quanh. Ngôi trường nằm bên kia con kênh, như 1 ốc đảo, bao bọc xung quanh là đồng ruộng, có một chiếc cầu bắt từ cổng trường băng qua kênh ra mặt đường.. . Bước xuống xe của thầy Bình tôi được thầy Nam, trưởng điểm thi ra bắt tay tiếp đón tận nơi... đến lúc này tôi mới biết mình là thanh tra của bộ (cơ quan cao nhất trong hệ thống công quyền hiện nay).

Chúng tôi được giới thiệu những địa điểm quan trọng

- Phòng chứa đề thi có camera, đang bật 24/24, trong phòng có tủ đựng đề thi mỗi cánh mỗi khoá. Thư ký điểm thi là 1 cô nữ sẽ ngủ trong phòng này. Ba công an được điều động canh gát - Một người gát ở cổng và 2 người gát ở khu vực phòng chứa đề thi. Hai công an canh giữ phòng thi sẽ nghỉ ngơi ở phòng kế bên  

những trục trặc đầu tiên

  • máy photocopy
  • niêm phong phòng
  • công an trực ở phòng chứa đề thi
  • dãy nhà phía sau phòng thi

Thanh Tra sở và Bộ đến kiểm tra

thầy Thành... thầy Thành

Lãnh đạo biết tên

Một học sinh bỏ thi

Nhậu trong trường

rủ công an nhậu

sai lầm chủ quan, xem ăn trọm là người bình thường

No comments

Leave your comment

In reply to Some User

Các bài liên quan